Tông Chủ Ác Ma Của Ta

/

Chương 92: Hàn Bất Tiếu của Thời Không Trùng Sinh.

Chương 92: Hàn Bất Tiếu của Thời Không Trùng Sinh.

Tông Chủ Ác Ma Của Ta

30.200 chữ

06-02-2023

Khắp chốn Trung Nguyên đang náo loạn về chuyện Tông Chủ của Trường Bạch Tiên Môn bị kẻ bí ẩn sát hại trong tư phòng,và lệnh cho truyền nhân của Tiên Gia là Hàn Bất Tiếu trở về nhậm chức Trưởng Môn.Nhân sĩ võ lâm bàn tán không thôi về tư cách kế thừa ngôi vị của Hàn Bất Tiếu,dẫu biết Hắn cũng là một trong các đệ tử nổi bật của Trường Bạch Tiên ,danh vọng giang hồ không thấp ,từng diệt được nhiều yêu ma quỷ quái giúp đỡ bá tánh,nhưng so với vị thế trong Môn phái thì có nhiều vị Trưởng Lão đức cao vọng trọng xứng đáng chấp chưởng Môn phái hơn Hàn Bất Tiếu.

-Các vị nói xem tại sao Tông Chủ của Trường Bạch Tiên lại viết di ngôn lên vách như vậy,nếu có hơi sức dùng linh lực để lưu giữ chữ viết kia sao không chạy ra khỏi mật thất cầu cứu chứ?Không truyền ngôi vị Chưởng Môn cho một trong các Trưởng Lão có tu vi cao trong môn phái lại đi triệu hồi một đệ tử du ngoạn bên ngoài về làm Tông Chủ, Rất vô lý có đúng không?

-Ta thấy chẳng có gì là vô lý hết,Hàn Bất Tiếu trong Đại hội đấu linh môn phái đã đánh hạ tất các đệ tử của Ngũ Đại Phái giành danh hiệu Tông Sư,đương nhiên có năng lực chấp chưởng một phái,chưa hết Thần Võ trấn phái Bạch Tơ Tiên Phất Trần không ai có thể chạm vào nhưng lại được chính tay Hắn lấy ra khỏi Động Tiên Nhân trên đỉnh Trường Bạch,danh chánh ngôn thuận truyền ngôi vị Chưởng Môn cho Hắn là lẽ đương nhiên,có điều...tại sao tang lễ của Tiền Tông Chủ lại tổ chức sơ sài như thể đám tang của một đệ tử vô danh,còn lễ nhậm chức Tân Chưởng Môn lại tổ chức linh đình như vậy,ta nha Tán Tu vô danh cũng được mời đến dự.

-Trường Bạch Tiên Môn là một đại phái ,tám phần của đất Tô Hà rộng lớn đều là các phân đường lớn nhỏ của họ cai quản,Tông Chủ nhậm chức đương nhiên là phải khoa trương rồi...ta nghe nói sẵn dịp này tên Hàn Bất Tiếu đó mở luôn một Đại hội anh hùng bàn về chuyện Ma Vực.

-Ma Vực á?là chuyện gì?bọn Ma Tộc tấn công Trung Nguyên nữa hay sao?

-Ta làm sao biết rõ,ngươi muốn biết thì đến đó tham dự đi nhá...

-Đi đương nhiên phải đi...

-Ầy ...lần này các tông phái lớn nhỏ đều tham dự ,nghe nói có cả Bách Kiếm Môn cũng đến...

-Bách Kiếm Sơn Trang ư?bọn... bọn họ...còn dám đến tham dự đại hội sao?

-Chuyện của Khiêm Lăng Bình còn chưa lắng xuống đâu à!

-Ầy...Hắn và Lãnh Mộ Tuyết đều chạy về Ma Vực thoát ly môn phái rồi,bây giờ Tông Chủ của Bách Kiếm Môn chính là Phong Truy Mệnh.

-Woa... Trường Bạch Tiên và Bách Kiếm Môn xưa nay luôn có hiềm khích,Lục Đại Phái hội ngộ lần này chắc có lắm điều hay ho nha...

...Khu rừng hoang sơn ngoại vi Tô Hà...

Một nam nhân dáng người cao to mặc y phục xanh trời viền vàng,chữ thêu hoa văn mây vờn bằng vàng lấp lánh,áo choàng phía sau lưng theo nhịp chân mà tung bay phấp phới.Hắn bước đến cái cây Đầu Người kỳ lạ,đứng cách chừng mười bước,ngẩng đầu nhìn lên đám kén tròn bằng lá treo lủng lẳng kia,nheo mắt nhếch khoé miệng một cái ,bổng bất ngờ rút từ lòng bàn tay ra một Phất Trần đánh một chưởng về phía sau.

-Ẩn nấp làm gì...

-Uỳnh,ùynh...

Một cú quét linh lực đã tạo ra kim quang bán nguyệt bắn về trước,kim quang bay xuyên những cây cổ thụ,cắt đôi thân gỗ ,gẫy ngang đỗ ngã chồng chéo lên nhau,có hơn chục cây bị đánh hạ,đất đá bay tung trời.Trong bụi mù mờ mịt đó một bóng đen lướt nhanh như chớp,kèm theo tiếng cười ha ha vang khắp rừng rậm.

-Sao manh động như vậy...Tân Tông Chủ của Trường Bạch Tiên Môn...ha ha ha... không thích cơ thể mới của ngươi sao?

Cái bóng đen ngự lại trên một nhánh cây,dáng ngồi thong thả,một chân thòng xuống đung đưa,một chân co gối ,tay gác lên đầu gối,tựa lưng về sau xem vẻ Hắn rất thống khoái.

-Hàn Bất Tiếu!

Hàn Bất Tiếu hạ đầu mài ánh mắt trong màn đêm sáng rực một màu đỏ,giọng có chút tức giận nói.

-Tại sao chúng ta không đi Ma Vực,trực tiếp mà giết chết Khiêm Tử Lăng lẫn Lãnh Mộ Tuyết cướp Thần Đan...phí thời gian ở Trung Nguyên này làm gì?Ngươi có mưu đồ gì?

Cái bóng đen ngước mặt lên nhìn khoảng bầu trời đen kịt đã lộ ra vì cây cối bị đốn ngã.Gương mặt ẩn dấu sau lớp vải đen bí ẩn khẽ dao động,đoán chừng Hắn đang cười khẩy.

-Thần Đan Bất Diệt một khi rời thân thể chứa đựng ,vòng kết giới bảo vệ của nó sẽ tan biến,nó lập tức trở về nguyên trạng phong bế chẳng khác gì đá sỏi vô dụng,moi nó ra khỏi người của Lãnh Mộ Tuyết không khó,khó là không thể giữ lâu đến khi chuyển sang cơ thể mới,chỉ có thể tìm cách ép Hắn tự nhả ra khỏi người,dùng linh đan của bản thân bao bọc Thần Đan đưa ra ngoài.

Hàn Bất Tiếu cười lớn như vừa nghe qua một câu chuyện tiếu lâm chọc cười vậy.

-Ha ha ha...ngươi tưởng rằng Lãnh Mộ Tuyết là kẻ điên sao?Tự nhả Thần Đan ra khỏi người giao cho ngươi?Nằm mộng?

Tên bí ẩn vẫn một giọng nói ung dung

-Ta không làm được nhưng Khiêm Tử Lăng thì làm được...Ngươi cứ làm theo lệnh của Ta,sau khi lấy linh đan ra khỏi Lãnh Mộ Tuyết,Ta sẽ giao Hắn cho ngươi mặc tình xử lý...

Hàn Bất Tiếu nheo mắt , ý vị suy đoán điều gì đó,còn định nói tiếp vài câu

-Dẫn dắt bọn nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên vượt qua ranh giới Ma Vực để...

-Vuuu...

Thì tên bí ẩn đó đã biến mất,tựa hồ như cơn gió thoảng qua,một cái chớp mắt đã không còn gì,đến Hàn Bất Tiếu cũng không thể xác định phương hướng mà Hắn rời đi.

-Hừm...Ta là thuộc hạ của ngươi hay sao?Một ngày nào đó Ta sẽ tháo khăn che mặt của ngươi xuống...cứ chờ đi...

Hắn xoay người lấy ra một lá bùa,tay làm dấu yểm chú,lá bùa bốc cháy thì vài cái kén rơi xuống,tức thì nứt ra , mấy cái đầu nẩy lên biến đổi một lúc thành Nhân Dạng,đồng loạt thủ lễ cúi đầu với Hàn Bất Tiếu.

-Chủ nhân!

Hàn Bất Tiếu trợn mắt một cái ra lệnh.

-Đi!

-Tuân lệnh!

Bọn người đó chia nhau tản ra dịch chuyển biến mất.

Thoáng cái đã qua mấy ngày,Lễ nhận chức Tân Chưởng Môn của Trường Bạch Tiên diễn ra,khắp nơi Tô Hà nườm nượp từng toán người đi đi lại lại,môn hạ các phái vô danh,các Tán tiên độc hành cũng đến góp vui.Đệ tử của Ngũ Đại Phái đa phần tá túc ở những tửu lâu ,quán trọ lớn nhất trong thành Tô Hà,vẻ mặt người nào cũng toát lên sự trịnh trọng,cấp bách,xem chừng lần dự lễ này không đơn thuần là một nghi lễ nhậm chức Tông Chủ mà còn là một Đại Hội Anh Hùng bàn chuyện chính sự võ lâm.

Phong Truy Mệnh,Tô Nhược Hồng,Cát Danh Kỳ,Đông Kỳ Vân đều dẫn theo đệ tử các phân đường đi đến tham dự,tất cả đều cưỡi ngựa ,y phục xanh ngọc đặc thù của Bách Kiếm Môn vừa vào cổng thành đã gây chú ý.

-Nhìn kìa là đệ tử của Bách Kiếm Sơn Trang,hừ...bọn họ còn dám đến đây tham dự đại hội sao?

-Lần trước ở Long Sơn Đỉnh, đệ tử của Môn phái ta hi sinh rất nhiều...nguyên nhân đều là do bọn chúng liên lụy ,bây giờ còn dám vác mặt đến đối diện với quần hùng a?

-Ậy...cuộc chiến ở Đỉnh Long Sơn khi đó là các anh hùng võ lâm đấu với Ác Quỷ Khiêm Lăng Thành...đâu phải đánh nhau với Bách Kiếm Môn,nhưng bọn họ cũng không thể rũ bỏ trách nhiệm được...dù sao Khiêm Tử Lăng cũng là do Bách Kiếm Môn cưu mang...

-Ể...nhưng sau trận chiến đó Lãnh Mộ Tuyết đã mang theo Hắn đến Ma Vực rồi,Bách Kiếm Sơn Trang cũng đã công bố thiên hạ bọn họ thoát ly Môn phái rồi,đối với Long Sơn Đỉnh không còn quan hệ gì nữa,bọn họ sống hay chết Bách Kiếm Môn cũng không bận tâm đến.

-Ây ya đây có phải là vạch rõ ranh giới tránh mọi phiền toái cho Bách Kiếm Môn không hả?

-Thoát ly hay không thoát ly thì danh tiếng của Bách Kiếm Môn cũng đã thối rữa rồi...hừ...Đại Phái cái gì hả?ta nói nên loại bỏ cái môn phái nuôi dưỡng Quỷ Vương ra khỏi Trung Nguyên này đi.

-Ồ...ngươi có bản lĩnh đó à?

-Ha ha ha...Ngũ Đại Phái còn lại chưa lên tiếng...ngươi nổi giận gì chứ?

-Ta nói nha...đại hội lần này ...Bách Kiếm Môn không còn tiếng nói gì nữa đâu...đi để giữ chút mặt mũi thôi...nếu không ai còn dám đến Long Sơn Đỉnh bái môn,ủy thác nữa.

-Ồ...ồ ..có lý..có lý...ha ha ha...

Đệ tử của Bách Kiếm Môn đi vào tửu lâu tên là Hữu Tiên Cát,một quán trọ sang trọng nhất Tô Hà Thành,Đặng Tâm cùng vài đệ tử của Trúc Thanh Đường từ quầy tiếp khách đi đến thủ lễ với Phong Truy Mệnh.

-Tông Chủ đệ tử đã đặt bốn phòng thượng hạng ở trên lầu phía đông cho Tông Chủ và các vị đường chủ tá túc,các vị Trưởng Lão chịu khó cùng đệ tử của bổn môn sẽ nghỉ lại ở phòng phổ thông phía sau hậu viên tửu quán.

Phong Truy Mệnh nói

-Mấy hôm nay Tô Hà đón nhiều võ lâm nhân sĩ ,tửu quán nào cũng đông người mà con có thể bố trí đủ nơi nghỉ chân cho chúng ta,Đặng Tâm con làm tốt lắm ,mấy tháng qua một mình con quản lý trên dưới Trúc Thanh Đường còn phải tất bật đi trước mở đường cho bổn môn thật là vất vả rồi, nếu như Lãnh sư đệ biết được con bản lĩnh như vậy chắc sẽ vui lắm.

Tô Nhược Hồng tinh ý thấy biểu cảm của đám đệ tử Trúc Thanh Đường buồn bã liền nói

-Thôi mọi người đã vất vả rồi nên về phòng nghỉ ngơi...ngày mai còn phải đến Trường Bạch Tiên Môn.

Mọi người vừa định rời đi thì có một đám đệ tử của Hoàng Phụng Môn đi vào,các nhân sĩ trong quán nhìn thấy đệ tử của Đại Phái cũng kiên dè tự động tránh sang một bên.Tên đệ tử đi đầu nói

-Mời Thiếu Chủ...

Một nam nhân mặc y phục vàng nhạt chỉ thêu hoa văn bạc,tóc cài kim quang vàng ,thắt lưng nạm ngọc,mang giày cổ cao mũi giày đính vàng trang trí rất sang trọng,bên hông trái đeo đôi Song Đao Bán Nguyệt,hông phải là tấm kim bài có biểu tượng Phượng Hoàng,chầm chậm bước đến bàn lớn ngồi xuống,bên cạnh còn có hai vị trung niên dáng vẻ uy nghiêm,cũng từ tốn ngồi vào ghế.Đông Kỳ Vân nghiêng nửa mặt nhìn thử thì giật thót lấy đầu cây quạt giấy gãi gãi vùng thái dương,nói nhỏ trong cổ họng đủ mình Hắn nghe.

-Ôi trời...oan gia ngõ hẹp...Giang Thiên Tứ!

Tô Nhược Hồng nhìn vào một vị cao niên kia nói.

-Đàm Khang Trưởng Lão!

Cát Danh Kỳ cũng đưa mắt nhìn sang hỏi

-Là vị nào vậy Tô Sư tỷ?

-Là vị bằng hữu của Sư Tôn chúng ta,Bá phụ của Phùng Tú Cẩm cô nương,linh đan của ông ấy đạt cấp Hoàng Kim,xưa nay luôn sống dè dặt trong Hoàng Phụng Môn,ít khi rời khỏi phân đường của mình, không ngờ hôm nay lại đến tham dự Đại hội,Hàn Bất Tiếu này đúng là có thể diện.

Phong Truy Mệnh thấy đôi mắt của Lão Đàm Khang chỉ nhìn thẳng mơ hồ, như không có thần khí , có chút nghi vấn,nhưng chuyện của Lãnh Mộ Tuyết khiến cho Lão ta từ lâu đã không còn giữ giao tình với Tạ Quang Hành cho nên Phong Truy Mệnh cũng không bận tâm nữa.

-Các đệ tử của Bách Kiếm Môn nghe đây,tiệt đối giữ lễ không được gây tranh cãi với người khác...về phòng nghỉ ngơi đi.

-Tuân lệnh!

Khi đệ tử của Bách Kiếm Môn đi ngang qua ,Giang Thiên Tứ nhận ra ngay Đông Kỳ Vân đang cố tình đi ẩn sau lưng của Cát Danh Kỳ,Hắn nhướng mài nói giọng mỉa mai.

-Ồ...là Tông Chủ của Bách Kiếm Môn đây mà...sao lại đi lặng lẽ như vậy?Không thể chào đạo hữu của Ngũ Đại Phái hay sao?

Phong Truy Mệnh định thủ lễ thì Tô Nhược Hồng nhanh tiếng đáp.

-Tông Chủ của chúng tôi đường đường là Chưởng Môn chấp chưởng Đại Phái trong võ lâm Trung Nguyên,hà cớ gì phải bận tâm đến những kẻ tiểu tốt vô danh không cùng vị thế giang hồ,Giang Công Tử đây ngươi đúng là không hiểu đạo nghĩa rồi ...

Giang Thiên Tứ bị dội cho một gáo nước lạnh ấp úng nửa ngày

-Ngươi, ngươi...

Đàm Khang bấy giờ mới lên tiếng

-Nghe danh Tô Đường Chủ của Bách Kiếm Sơn Trang đa mưu túc trí không ngờ miệng lưỡi cũng sắc bén như gươm đao.

-Đàm Trưởng Lão quá lời,tiểu nữ chỉ nói đạo nghĩa giang hồ.

Phong Truy Mệnh cũng không muốn tranh cãi liền nói.

-Chúng tôi đi đường xa đã thấm mệt ,xin đi trước.

Giang Thiên Tứ không bỏ qua nói theo

-Mặc dù Khiêm Tử Lăng và Lãnh Mộ Tuyết đã thoát ly môn phái nhưng chuyện Tạ Quang Hành nuôi dưỡng giọt máu của Quỷ Tộc sẽ không thể xem là chuyện bình thường được.

Cát Danh Kỳ nói.

-Bổn môn chỉ bố cáo thiên hạ rằng trục xuất Khiêm Tử Lăng ra khỏi Bách Kiếm Sơn Trang thoát ly quan hệ môn đệ với Hắn chứ chưa từng nói đến Lãnh Mộ Tuyết Đường Chủ của Trúc Thanh Đường cũng như vậy,Giang công tử chớ buông lời hàm hồ.

Đông Kỳ Vân nói.

-Tiền Tông Chủ Tạ Quang Hành của bổn phái đã viên tịch từ lâu,xin đừng nói lời mạo phạm ,nếu không Ta mặc kệ ngươi có phải là Phượng Hoàng Thiếu Chủ hay không,cũng sẽ vặt hết lông của ngươi đấy.Hừ!

Giang Thiên Tứ nhếch mép cười khẩy

-Dựa vào ngươi sao?Đông Kỳ Vân ở đây bao giờ mới đến lượt ngươi lên tiếng,à không phải ngươi là bằng hữu tốt của Lãnh Mộ Tuyết sao,Hắn đã chạy đến Ma Vực rồi ngươi vẫn còn ở lại đây làm gì nữa...

-Hừ...ở đâu là chuyện của ta ngươi quan tâm làm gì,lần trước thật tiếc là Lãnh sư huynh không đấm nát miệng của ngươi đi,cho ngươi đừng nói nhiều như vậy.

-Ngươi,hừ...nhắc đến chuyện cũ là muốn khiêu khích ta sao...

Tay của Giang Thiên Tứ đã đặt ở chuôi Song Đao,Đông Kỳ Vân cũng nắm chặt kiếm trong tay,hai người nhìn nhau tóe lửa.Vị Trưởng Lão còn lại nói.

-Chúng ta đều là khách được mời đến Tô Hà không nên vì hiềm khích cá nhân mà làm thất lễ ở đây, có đúng không Phong Tông Chủ?

Phong Truy Mệnh liền gọi Đông Kỳ Vân

-Kỳ Vân đệ nên tiết chế hành vi...Vị Trưởng lão đây nói rất đúng,chúng ta là khách chớ làm náo động ở đây, chúng ta đến Tô Hà là để dự đại lễ không phải để đánh nhau,Hai vị Trưởng Lão cáo từ...chúng ta đi.

Giang Thiên Tứ định đuổi theo nhưng bị Đàm Khang ngăn lại.

-Tông Chủ muốn chúng ta đến Trường Bạch Tiên Môn tham dự đại lễ, không nên gây thêm phiền phức...mọi chuyện để sau đại lễ rồi tính.

Giang Thiên Tứ đành nuốt trôi cục giận xuống liếc mắt nhìn đám đệ tử của Bách Kiếm Môn rời đi.

-Hừ...

Ở hành lang trên đường về phòng nghỉ,Tô Nhược Hồng nói.

-Thật kỳ lạ ,tại sao Duệ Tông Chủ không đến tham dự đại lễ,lại cử một tên tiểu tử như Giang Thiên Tứ đi thay mình?

Phong Truy Mệnh nói

-Lẽ nào cuộc chiến ở Đỉnh Long Sơn khi đó Duệ Tông Chủ vẫn chưa hồi phục nội thương?

Cát Danh Kỳ nói

-Cũng có thể là Duệ Tông Chủ không xem trọng tên Hàn Bất Tiếu nên không muốn đến Tô Hà,Hoàng Phụng Môn xưa nay luôn tự hào bản thân là dòng dõi Phượng Hoàng Thế Gia .

Đông Kỳ Vân trề môi

-Xì...ta nói là đám gà chọi ở thị phố thì đúng hơn...

Phong Truy Mệnh nói

-Lần này đến đại lễ chỉ là muốn trước mặt quần hùng nói rõ chuyện về mối liên hệ với Khiêm Tử Lăng...xem chừng chuyện không dễ dàng thuận theo như ý chúng ta mong muốn rồi.

Đêm đến không gian tửu quán có phần yên tĩnh,khách đã tập trung về phòng nghỉ,chỉ còn vài người say xỉn loạng choạng đi trên mấy dãy hành lang,tiểu nhị quán cũng đóng cửa không tiếp khách nữa,có vài nô bộc của quán trọ phụ trách tuần tra quanh quán,ở các phòng nghỉ dành cho Tông Chủ,Đại Phú đều bố trí người canh gác ở cửa,Đại Nhất tửu lâu này nói đến an ninh thì cũng tạm xem là ổn.

Một bóng đen lướt nhanh trên mái nhà,nhẹ như gió thoảng Hắn đã tiếp cận khu vực dãy phòng dành cho các đệ tử Hoàng Phụng Môn.

-Xoẹt!

-Ư!

Mấy tên đệ tử canh gác ngã xuống,máu ở cổ họng tuông ra trợn trừng mắt chết tức tưởi mà chưa kịp hiểu ra chuyện gì.Cánh cửa phòng của Giang Thiên Tứ mở bật ra,bóng đen lướt nhẹ vào.

-Keng, keng...

Trong phòng tối vang lên tiếng binh khí va chạm,Giang Thiên Tứ hét lớn

-Có kẻ gian!

Lập tức các đệ tử của Hoàng Phụng chạy đến bao vây cả dãy phòng,Giang Thiên Tứ đánh đuổi tên bí ẩn phóng ra ngoài hành lang.Tên bí ẩn này mặc y phục nâu nhạt ,tay cầm quạt sắt,đeo mặt nạ bằng da màu đen.Giang Thiên Tứ vừa nhìn hình dạng đã có chút kinh ngạc,nhưng tên bí ẩn này võ công hơn hẳn Giang Thiên Tứ đánh Hắn bay trở lại phòng ,còn đánh chết mười mấy tên đệ tử của Hoàng Phụng Môn, lúc này hai vị Trưởng Lão cũng chạy đến,Đàm Khang Trưởng Lão đánh một chưởng về phía tên bí ẩn,hắn liền đáp trả cả trăm lưỡi liềm ánh sáng bạc ,làm cho Lão né tránh không ngừng,bị dính một chưởng văng vào một căn phòng bất tỉnh,vị Trưởng Lão còn lại tiếp chiêu và đuổi theo.

-Hừ...là Kiếm Phong...tên gian trá để lão phu vạch mặt ngươi...Lý Tam ta ghét nhất bọn tiểu nhân mờ ám...yaa...

Tên này tiếp vài chiêu thì lại bỏ chạy,Lý Trưởng Lão đuổi theo sát nút.

Nghe ồn ào đệ tử của Bách Kiếm Môn cũng rời khỏi phòng.

-Có chuyện gì xảy ra vậy?

Phong Truy Mệnh vừa ngồi dậy khỏi giường thì bóng đen lướt qua cửa sổ,Y lập tức đuổi theo ra đến thị phố .Tên bí ẩn quay lại đấu quyền cước với Y,hơn trăm chiêu vẫn không thể đánh bại được Hắn.

-Ngươi là ai?

Giang Thiên Tứ và Đàm Khang tỉnh lại dẫn theo đệ tử chạy ra ngoài,tiếng chân dồn dập làm cho tên bí ẩn phóng ám khí cản đường của Phong Truy Mệnh rồi biến mất.Phong Truy Mệnh đứng dưới ánh đèn mờ ảo hắt ra từ nhà dân đã nhìn thấy ánh mắt của tên bí ẩn,thoáng chút giật mình.

-Ánh mắt này...

Giang Thiên Tứ chạy đến thì thấy Phong Truy Mệnh,Hắn đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn Y.

-Phong Tông Chủ nửa đêm sao lại đứng đây?

-Ta đuổi theo kẻ bí ẩn ra đến đây...

Đàm Khang nhìn thấy chiếc mặt nạ da nằm trên đất cách đó không xa thì kinh ngạc.

-Nhìn xem đó là chiếc mặt nạ của tên bí ẩn đó...Phong Truy Mệnh ngươi đã nhìn thấy mặt của Hắn rồi sao?

Phong Truy Mệnh nói

-Không...khi nãy Hắn ném ám khí ta chỉ kịp né tránh ,vừa nhìn lại thì Hắn đã biến mất,sau đó các người chạy đến,Ta không để ý có vật này trên đường.

Giang Thiên Tứ không giữ lễ nói với giọng gay gắt.

-Hừ... không thấy dung mạo của Hắn sao...hay là Phong Tông Chủ có gì đó không thể nói...khi nãy giao đấu trong quán trọ y phục của tên bí ẩn kia thật là giống với y phục mà Phong Tông Chủ đây đang mặc.

Tô Nhược Hồng cùng đệ tử của Bách Kiếm Môn cũng vừa đến,nàng nói

-Giang công tử...nói chuyện nên biết căn nhắc đừng nói bậy,Tông Chủ của chúng tôi không có cớ sự gì mà phải đả thương công tử,chú thuật dị dung không phải là chú khó học, Y phục cũng có thể giả mạo...

Lúc này một đệ tử của Hoàng Phụng Môn chạy đến báo cáo

-Thiếu Chủ chuyện không hay rồi...Lý Trưởng Lão đã bị sát hại rồi.

Khi mọi người chạy đến khu đất trống phía hậu viện của quán trọ thì thấy thi thể của Lý Trưởng Lão,trên người toàn những vết thương do kiếm khí gây ra,nhìn thấy miệng vết thương Đàm Khang nổi cơn thịnh nộ.

-Nhìn xem đó không phải là vết thương do Kiếm Phong gây ra hay sao?

Giang Thiên Tứ liền rút Song Đao ra đánh về phía Phong Truy Mệnh,Y né tránh không đánh trả.

-Giang công tử xin chớ nóng vội...Ta không hề giết Lý Trưởng Lão...

-Câm miệng đồ xảo trá!

Tô Nhược Hồng phóng lụa quất rơi một thanh đao trên tay của Giang Thiên Tứ xuống.

-Chớ có manh động mà trúng kế kẻ gian...Chúng ta không thù không oán với Lý Trưởng Lão hà cớ gì phải giết ông ấy.

Đàm Khang cũng tung chưởng đánh đến,Phong Truy Mệnh liền đỡ lấy.

-Đàm Trưởng Lão,ông là trưởng bối lẽ nào không nhìn ra đây là một âm mưu hay sao...

-Hừ...chính mắt ta thấy ngươi dùng quạt Kiếm Phong đánh trả khi bỏ chạy,sau đó Lý Trưởng Lão đuổi theo thì bị sát hại,ngươi còn chối cãi?

Đông Kỳ Vân nói

-Nếu tên bí ẩn đó là Tông Chủ của chúng ta thì tên Giang Thiên Tứ đã bị đánh chết trong phòng rồi, không thể nào chừa mạng cho Hắn đuổi theo,chuyện này các ngươi không cảm thấy kỳ lạ sao, không dùng trí để suy nghĩ à.?

Giang Thiên Tứ bị Tô Nhược Hồng và Cát Danh Kỳ đánh té ra đất ôm ngực hét lớn

-Chính vì Ta đã phát hiện kịp lúc nên Hắn mới không thể xuống tay...yaa...

Lại đứng lên đánh tiếp,Tô Nhược Hồng bực tức dùng Khốn Tiên Tơ trối Hắn lại.

Đệ tử hai bên cũng rút kiếm đánh nhau loạn xạ ,bất ngờ có một đạo kim quang bay đến hất kiếm của mọi người dạt ra,Phong Truy Mệnh và Đàm Khang cũng dừng lại.

-Xin dừng tay!

Một vị trung niên xuất hiện,y phục nhìn vào là biết ngay chính là Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên Môn.

-Phong Tông Chủ,Giang Thiếu Chủ xin dừng tay.

Phong Truy Mệnh thủ lễ hỏi

-Không biết vị này là...

-Ta là Khưu Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên Môn,nghe tin báo của đệ tử tuần hành thị phố nói rằng ở quán trọ Hữu Tiên Cát có nhân sĩ đánh nhau nên đến xem thử, không ngờ lại là đệ tử của Hoàng Phụng Môn và Bách Kiếm Môn...Tân Tông Chủ của chúng tôi vì muốn đại lễ diễn ra thuận lợi nên luôn đề cao an ninh trong Tô Hà Thành,hai môn phái của các vị nếu có ân oán gì xin hãy đợi Đại lễ ngày mai kết thúc rồi giải quyết có được không?

Phong Truy Mệnh nói

-Thật là thất lễ,Bách Kiếm Môn chúng tôi xin tạ lỗi với quý phái...Đàm Trưởng Lão chuyện đêm nay xin gác lại có được không?

Đàm Khang dìu Giang Thiên Tứ đứng lên nói

-Nể mặt Khưu Trưởng Lão,chuyện này Hoàng Phụng Môn ta sẽ tạm gác lại,nhưng Phong Truy Mệnh chúng ta sẽ đòi lại món nợ máu này,hừ...chúng ta đi.

Phong Truy Mệnh thở dài

-Bách Kiếm Môn lại mang thêm tiếng xấu rồi.

Tô Nhược Hồng nói

-Phong sư huynh chuyện này thật là đáng ngờ...tên bí ẩn đó có âm mưu gì?đây có phải là cố tình giá hoạ cho Bách Kiếm Môn ta?

Phong Truy Mệnh chao mài

-Trên người của Hắn không có ma khí,nhất định không phải người của Ma Tộc,Linh lực của tên bí ẩn rất cao,tuy Ta chỉ giao đấu quyền cước với Hắn ,nhưng lực tấn công rất uy mãnh...đoán chừng linh đan cấp Hoàng Kim trở lên.

Cát Danh Kỳ nói

-Đệ đã cho một số đệ tử của Ngọc Kiếm Đường xem xét dấu vết để lại ,sẽ có manh mối điều tra chuyện này.

Tô Nhược Hồng ra lệnh cho đệ tử của Bách Kiếm Môn luân phiên canh gác đề phòng bất trắc,sau đó tạm gác mọi chuyện lại ,ngồi chờ trời sáng.

Sáng hôm sau

Đúng như lời của Phong Truy Mệnh nói,đệ tử của Bách Kiếm Môn vừa vào đến sân võ trường ở trước đại điện chính viện Trường Bạch Tiên Môn đã bị những ánh mắt soi mói,đàm tiếu của quần hùng.

-Nghe nói đêm qua ở Hữu Tiên Cát,Phong Truy Mệnh ra tay hạ sát Lý Trưởng Lão của Hoàng Phụng Môn,ra tay rất tàn độc...

-Hừ...cái môn phái này đi đến đâu là án mạng đến đó thật chẳng khác gì là tà môn...

-Phong Truy Mệnh trước giờ hành hiệp trượng nghĩa đây không phải là tác phong của Y...ta không tin...

-Ậy ...trước kia bọn họ chỉ giả vờ chính nghĩa,bên ngoài đạo mạo để che bên trong thối nát qua việc nuôi dưỡng Quỷ Vương,giết hại đồng đạo,ta nghĩ nha... bọn Bách Kiếm Sơn Trang muốn giúp Ma Tộc triệt hạ Trung Nguyên...

Đông Kỳ Vân nghe thấy cũng nổi giận

-Cái bọn người lắm chuyện này,Ta phải tát vỡ mồm bọn họ ra mới hả giận này...

Cát Danh Kỳ chụp tay của Hắn kéo về

-Phong sư huynh đã ra lệnh tiệt đối giữ lễ ,huynh đừng gây thêm chuyện...

Tô Nhược Hồng nói

-Tin tức chỉ sau mấy canh giờ đã truyền khắp chốn,thật kỳ lạ!

Phong Truy Mệnh nói

-Ý của muội là hành tung của chúng đều đã bị theo dõi?

-Muội có linh cảm xấu,mọi chuyện diễn ra cứ như có ai đó ở phía sau sắp đặt...

Từ Nguyệt sư Thái và Diệp Thiên Thanh dẫn theo mấy vị ni cô quản viện có linh đan cấp Hoàng Kim đi đến thủ lễ .

-Phong Tông Chủ!

-Từ Tông Chủ!

Lúc này hai vị Tông Chủ của Kim Sa và Tử Y Môn cũng đến,nhưng bọn họ không nhìn Phong Truy Mệnh chỉ thủ lễ chào Từ Nguyệt Sư Thái,xong thì đi thẳng đến chỗ được Trường Bạch Tiên Môn bố trí.

Tiếng hô vang của vị Trưởng Lão Trường Bạch Tiên Môn cất lên,khiến cho sân võ trường im lặng.

-Cung nghinh Tông Chủ!

Hàn Bất Tiếu trong bộ y phục Chưởng Môn uy phong lẫm lẫm bước ra từ Chính Điện làm sáng chói cả một vùng,khiến cho bọn nhân sĩ tán dương không ngừng.

-Woa...nghe danh đã lâu giờ mới được diện kiến Phong thái của Hàn Tông Chủ,quả là chính khí ngút trời.

-Y là Hàn Bất Tiếu ư?thần khí uy dũng,mắt tựa sao trời,đúng là một nhân tài trong giới Tu Tiên.

Đông Kỳ Vân lấy quạt phe phẩy,nhếch mép cười khẩy nói.

-Xì...nịnh nọt thì cũng nhìn lại lương tâm chứ,So với khí chất của Lãnh sư huynh Hắn còn kém xa lắm...dung mạo cũng chẳng oai phong như Tông Chủ chúng ta...

Hàn Bất Tiếu dõng dạc nói

-Hôm nay bổn môn thật vinh dự khi được các vị đạo hữu nể mặt đến đây tham dự đại lễ nhậm chức Tân Chưởng Môn của Hàn mỗ ,nhân dịp quần hùng tề tựu này Hàn mỗ cũng báo một tin quan trọng về Ma Vực cho các vị biết.

Cả võ trường xôn xao.

-Ma Vực ư?

-Bọn Ma Tộc lại làm loạn sao?

Hàn Bất Tiếu dừng lại một chút sau đó nói tiếp.

-Tin tức truyền về từ U Minh Nhai báo rằng Huyết Thạch Ma Tôn đã bị lấy khỏi Hoàng Lăng Ma Tộc,cho nên ma chướng tạo ra kết giới bảo vệ Ma Vực đã biến mất,đồng nghĩa với việc Tu Nhân Trung Nguyên có thể đi vào Ma Vực mà không sợ bị giảm cấp bậc linh đan,chúng ta có thể giải cứu đồng môn đang bị giam giữ ở Quỷ Thành.

Các nhân sĩ càng bàn tán ầm ĩ hơn khiến cho võ trường náo động.

-Ta ta...có thể gặp lại phụ thân của mình sao?Ông ấy đã bị bắt đến Quỷ Thành hơn mười năm rồi...

-Chúng ta có gặp được sư tôn không?

-Như vậy ta có thể tìm được đại huynh của ta sao?

-Đi đến Quỷ Thành sao?giải cứu Tu Nhân sao?

Có người lớn tiếng nói

-Liệu những người bị bắt đến Quỷ Thành còn sống không?Quỷ Vương Bá Dực vẫn đang cai trị Quỷ Cung, Hắn lợi hại thế nào các vị cũng biết mà ,chưa hết quỷ quái ở Ma Vực nhiều hơn cả cát trên sa mạc,chúng ta xông vào đó khác nào đi tìm nguy hiểm ...

Lúc này Đàm Khang lên tiếng

-Ta nghe nói ở Quỷ Thành dùng linh lực đan làm vật trao đổi buôn bán,mà linh lực đan này được rút ra từ những Tu Nhân Trung Nguyên,bọn chúng nuôi nhốt Tu Nhân từ từ rút linh lực của họ luyện thành linh lực đan vì thế những Tu Nhân bị bắt đến Quỷ Thành chắc chắn vẫn còn cơ hội sống sót.

-Đúng rồi ,đúng rồi ta cũng nghe nói như vậy...

-Vậy vậy chúng ta nhanh đi cứu bọn họ nếu không sau khi rút hết linh lực bọn Ma Tộc sẽ moi linh đan của họ...

-Phải,phải nhanh lên...

Hàn Bất Tiếu nói

-Hàn mỗ trước khi về Trường Bạch Tiên Môn bên ngoài có nghe nhân sĩ võ lâm kể về trận đấu ở Long Sơn Đỉnh,khi đó mọi người hợp sức đánh nhau với Khiêm Lăng Thành và đã đánh bại Hắn,Bá Dực chẳng qua cũng chỉ là Quỷ Vương cấp Tuyệt Đại so với Khiêm Lăng Thành thì Hắn yếu hơn một bậc,nếu chúng ta liên kết đánh với Hắn phần thắng còn cao hơn.Vì vậy hôm nay Hàn mỗ muốn nói ra một đề xuất thành lập liên minh Tu Nhân Trung Nguyên để tiến đánh Quỷ Thành giải cứu những đồng đạo bị Ma Tộc giam cầm.

Trần Tông Chủ của Kim Sa Môn liền đồng ý nói

-Ta tán thành!

Đàm Khang cũng nói

-Ta tán thành!

Giang Thiên Tứ ngạc nhiên nhìn Đàm Khang có vẻ rất lạ nói.

-Đàm Trưởng Lão chuyện này nên về thương lượng với Gia Gia đã.

-Thiếu Chủ,tình thế của Tông Chủ như vậy ngươi còn muốn hỏi chuyện nữa à,sớm muộn gì ngươi cũng sẽ kế vị Chưởng Môn Hoàng Phụng,nên quyết đoán một chút,nếu như Hoàng Phụng Môn của chúng ta giải cứu được nhiều đồng đạo vị trí giang hồ sẽ cao hơn Ngũ Đại Phái kia...huống hồ Lãnh Mộ Tuyết bây giờ đang ở Ma Vực,ngươi không muốn trả thù sao?

Nhắc đến Lãnh Mộ Tuyết,Giang Thiên Tứ như bị lửa thù đốt mất lý trí,cũng xuôi theo Đàm Khang đồng ý gia nhập liên minh.

Mấy môn phái nhỏ và vô danh nghĩ đây là cơ hội để tạo dựng danh tiếng cho môn phái,đồng loạt hô vang tán thành.

-Thành lập liên minh,giải cứu đồng đạo...tán thành,tán thành...

Hàn Bất Tiếu nhìn đến Bách Kiếm Môn nói

-Phong Tông Chủ không đồng ý sao?

Một câu nói đã làm cho hàng trăm ánh mắt thiếu thiện cảm nhìn về phía Bách Kiếm Môn.

Phong Truy Mệnh từ tốn nói

- Bách Kiếm Sơn Trang cũng có đệ tử bị Ma Tộc bắt đến Quỷ Thành, Bổn Môn rất muốn giải cứu cho bọn họ,nhưng suốt mấy năm qua số đệ tử phái đi đều không thể vượt qua kết giới vào Ma Vực,kẻ qua được thì bậc vô âm tín,từ đó Tiền Tông Chủ của Bổn Môn đã dừng phái đệ tử đi Ma Vực, vì không muốn hy sinh vô ích nữa.Nay Quý phái đột ngột đề xuất thành lập liên minh,nhất thời Ta không thể quyết định.

Từ Nguyệt sư Thái nói

-Tuy đây chưa phải là thời bình,nhưng hạn chế tranh đấu giảm thiểu hi sinh cũng là một điều tốt.

Tử Y Môn Tông Chủ lên tiếng

-Cho hỏi Hàn Tông Chủ, vậy khi liên minh được thành lập thì ai sẽ là người thống lĩnh quần hùng đây?

Đàm Khang nói

-Hàn Tông Chủ khí khái hào hùng còn là truyền nhân của Tiên Gia rất xứng đáng được đề bạt cho vị trí này.

Giang Thiên Tứ lại thêm một phen ngỡ ngàng,nhưng không nói gì, chỉ chao mài suy nghĩ.

Kim Sa Môn Trần Tông Chủ cũng đồng tình

-Ta cũng nghĩ như Đàm Trưởng Lão đây.

Tử Y Tông Chủ cười khẩy nói

-Nếu xét về danh vọng giang hồ Ta nghĩ Duệ Tông Chủ của Hoàng Phụng Môn có tư cách lãnh đạo quần hùng hơn...sao Y lại không tham dự đại lễ này?

Giang Thiên Tứ ngập ngừng nói

-Gia Gia của ta còn bế quan tu luyện chưa thể rời Môn phái...mọi chuyện đều do ta quyết định...Đàm Trưởng Lão của Bổn Môn nói rất đúng ...Hàn Tông Chủ rất thích hợp với ngôi vị Quân Chủ liên minh.

Tử Y Môn Tông Chủ cười ngạo nói

-Để một tên tiểu tử chấp chưởng môn phái,Duệ Tông Chủ thật biết chọn lựa...nhưng ở đây trong các vị đạo hữu võ lâm khắp chốn Trung Nguyên không thiếu những người tài giỏi ,tuy không phải là truyền nhân của Tiên Gia nhưng cũng là con cháu của các vị Tông Sư đắc đạo,Ta nghĩ nên mở ra cuộc tỷ thí linh lực để chọn Quân Chủ như thế mới thuyết phục lòng người.

Quần hùng lại chia hai phe đối lập kẻ đồng ý, người phản đối cuối cùng các Tông Chủ của Lục Đại Phái cũng quyết định tỷ thí linh lực chọn Quân Chủ.Riêng Bách Kiếm Môn và Ngọc Liên Sơn thì nói rõ ý định không vào liên minh chỉ đồng ý cho một số đệ tử theo quần hùng hỗ trợ cứu người.

Đương nhiên sẽ có lắm lời thị phi nói xấu khắp nơi.

-Ta đã nói rồi Bách Kiếm Môn danh tiếng đã thối rữa...sợ khó sợ khổ không còn là danh môn chính phái gì đâu...

-Ta nghĩ vì sợ sau khi tiến vào Quỷ Thành ngẫu nhiên gặp lại Khiêm Tử Lăng và Lãnh Mộ Tuyết nhập Ma hoá Quỷ,Bách Kiếm Sơn Trang không biết giấu mặt mũi Sư Môn Đại Phái vào đâu thôi...

-Cái đám ni cô Ngọc Liên đúng là nữ nhi yếu đuối...thật chỉ nên ở lại môn phái tụng kinh gõ mõ...

-Ể ...Ngọc Liên Sơn không phải toàn bộ là ni cô đâu à...Diệp Thiên Thanh cũng là một trong những nữ trung hào kiệt...

Đại lễ kết thúc mọi người đều trở lại quán trọ của mình nghỉ ngơi,chuẩn bị cho ngày mai một cuộc tranh đấu quyết liệt giành ngôi vị Quân Chủ liên minh.

Đệ tử của Bách Kiếm Môn và Hoàng Phụng Môn nhìn nhau ngứa mắt,ở cùng một quán trọ không khỏi bức bối,chẳng ai bảo ai cả hai môn phái đều tăng cường cảnh giác tránh bị phục kích .

Nửa đêm quán trọ Vân Lai ở trong thành lại một phen huyên náo,đệ tử của Tử Y Môn và Ngọc Liên Sơn bị kẻ bí ẩn phục kích đánh lén,đến khi đệ tử tuần thành của Trường Bạch Tiên đến cứu viện thì Từ Nguyệt Sư Thái đã bị trọng thương,mấy vị Trưởng Lão Ni sư bị giết hại, Tử Y Tông Chủ đuổi theo kẻ thủ ác chạy ra khu rừng ngoại vi Thành Tô Hà.

-Khốn kiếp ngươi là ai hả?

Tên bí ẩn rút ra quạt Kiếm Phong liên tục bắn lưỡi liềm ánh sáng tấn công Tử Y Tông Chủ,ông ta né tránh linh hoạt đáp trả lại cơn mưa tia linh lực thanh tẩy,một tia linh lực cắt đứt chiếc mặt nạ da làm đôi rơi xuống,tên bí ẩn lộ diện,khiến cho Tử Y Tông Chủ kinh ngạc trợn mắt trắng.

-Phong Truy Mệnh!

Phong Truy Mệnh nhếch nhẹ môi ánh mắt đầy sát khí tống một chưởng như dốc hết cơn thịnh nộ đánh đến Tử Y Tông Chủ.

-Chết đi...yaaa...

-Ầm!

-Á!

Tử Y Tông Chủ trúng một đòn vỡ nát linh đan bay xa nửa dặm,Phong Truy Mệnh đứng phe phẩy quạt sắt cười ha ha đắc ý.

-Giữ mạng...khi nào cần chết thì chết...ha ha ha...

Đoạn Hắn dịch chuyển biến mất.

Lúc này đám đệ tử của Tử Y Môn và Trường Bạch Tiên mới chạy đến khu rừng,phát hiện ra Tử Y Tông Chủ nằm ngoi ngóp thở.

-Tông Chủ,Tông Chủ là ai,ai đã làm chuyện này...

Ông ta không thể cử động,miệng thổ huyết ướt cả cổ áo nhưng vẫn nói được rất rõ từng chữ.

-Phong!Truy!Mệnh!

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!